Đồ NGU mọt sách
Đồ ngu mọt sách |
Nếu mày ít đọc sách hoặc ghét đọc sách, vui lòng biết tôn trọng những người thích đọc sách, bởi vì mày ko biết khi nào mày phải xin được xách dép cho họ.
Trong một bữa ăn, trên bàn có một món ăn rất dai, nhai mãi mà ko hề đứt ra chút nào, chỉ biết tóm tém rồi nuốt luôn...
Nó nhớ lại trong một cuốn sách có viết một ý đại loại thế này,
"Thức ăn nếu ko được nhai kỹ, sau khi vô cơ thể...trở thành những chất (độc) gây hại cho cơ thể."
Thế là nó nói với mẹ,
"Con đọc trong sách, thấy nó viết rằng thức ăn nếu ko được nhai kỹ khi đi vô cơ thể sẽ...thành chất độc gây hại cho cơ thể..."
Mẹ nó phản ứng lại theo kiểu,
"Ôi, kệ bố nó đi...blờ blờ...đừng đọc sách nữa...."
Thấy phản ứng của mẹ như vậy, nó cảm thấy như trong lòng có chút gì đó cay cay, ê ê...
Ừ cũng đúng.
Nó muốn chia sẻ những điều hữu ích nó đọc được trong sách, nhưng lại bị người khác...
có vẻ hơi coi thường những kiến thức trong sách...
Nói đúng hơn,
Lúc ấy nó cảm thấy như người kia đang thầm mỉa mai,
"Ôi, cứ toàn đọc ba cái sách này nọ rồi tin cái này tin cái nọ, mệt óc ra..."
Đây có thể là câu chuyện mà những người hay đọc sách thường gặp.
Những người đọc sách nhiều thường hay bị châm chọc,
"Đồ mọt sách, tối ngày cứ lôi trong sách ra triết lí này, triết lí nọ, kiến thức này, kiến thức nọ..."
Nhưng tiếc thay
"Not all readers are leaders, but all leaders are readers"
(tạm dịch: người đọc sách chưa chắc trở thành lãnh đạo, nhưng lãnh đạo chắc chắn là người đọc sách )
Bản thân tao cũng thế, nếu ko có đọc sách bây giờ tao chỉ là thằng quèn mơ ước trúng số độc đắc trong vô vọng. Chứ ko như bây giờ, tao là một thằng quèn nỗ lực để trở thành siêu nhân.
"Nỗ lực" với "mơ ước trong vô vọng" nó khác nhau nha mày.
Ụ lạ, bút tao hôm qua mới bị chó cắn.
Sợ sẽ bị bệnh dại, nên giờ tao phải đưa nó đi khám đã.
Bái bai.